Social Icons

Pages

Thứ Tư, 18 tháng 11, 2015

Ngày hội vovinam hà nam giao lưu các môn phái cổ truyền việt nam

Ngày hội Vovinam Hà Nam giao lưu các môn phái cổ truyền Việt Nam tại Nhà Thiếu Nhi tỉnh Hà Nam



 Các môn sinh võ cổ truyền chụp ảnh cùng các đồng chí Lãnh đạo Liên đoàn võ thuật tỉnh Hà Nam



Chủ tịch Hội cổ truyền tỉnh Quảng trị và Chủ tịch hội võ Thiên môn đạo Hà Nội tại Hội thi võ thuật tỉnh Hà Nam năm 2015 

Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2015

'Thần y' người Giáy và bài thuốc gút chấn động miền Bắc

Ông lang Lục Xuân Út 

Theo ông lang Út, trong nhà lúc nào cũng có 30-40 tấn thảo dược, là nguyên liệu chuẩn bị sẵn cho bệnh nhân gút (gout).

Ông lang bí ẩn


Trong nhiều lần trò chuyện với một lãnh đạo của một tập đoàn sản xuất dược phẩm lớn ở Hà Nội, anh này hay nhắc đến một vị lương y người Giáy, có nguồn gốc xuất xứ từ Trung Quốc. Tập đoàn dược phẩm này đã sản xuất nhiều bài thuốc mà lương y của một dân tộc nhỏ bé, ít người của Việt Nam, chuyển giao cho, đặc biệt quý là những bài thuốc giải độc, làm đẹp. 
Tuy nhiên, vị lãnh đạo tập đoàn này rất tiếc nuối, khi đã nhiều lần, trong nhiều năm qua, lên tận vùng núi xa xôi, tìm đủ mọi cách, kể cả việc chi số tiền lớn, song vị lương y người Giáy kia vẫn nhất quyết không tiết lộ bài thuốc chữa gút cực kỳ hiệu quả. Theo anh, người Trung Quốc có ý thức rất cao trong việc bảo tồn bài thuốc gia truyền, nên không dễ gì họ tiết lộ, dù có dùng đến rất nhiều tiền. Anh bạn lãnh đạo tập đoàn nọ cũng giấu tịt địa chỉ, tên tuổi vị lương y kia với tôi.
Căn bệnh gút thực sự là nỗi “nhức nhối” trong xã hội hiện đại. Chúng ta ăn nhiều chất, ít vận động, lại sử dụng rượu bia nhiều, nên đại họa gút không chừa một ai. Gút gây đau nhức khủng khiếp. Một bài thuốc gút có giá trị, sẽ khiến cả xã hội quan tâm.Chính vì thế, trong mỗi chuyến đi đến vùng người Giáy, Lai Châu, sang Lào Cai, Yên Bái, Hà Giang, nơi có cộng đồng người Giáy đông đúc, tôi thường dò hỏi về một ông lang chữa gút tài ba. Thế nhưng, bao năm qua, ông lang chữa gút có gốc gác của người Giáy ấy vẫn bặt tăm.
Một lần, uống rượu cùng một vị lãnh đạo ở Lào Cai, tôi ngạc nhiên khi mấy năm trời kiêng rượu, giờ anh lại ăn uống thoải mái như vậy. Số là, anh này bị gút nặng, đến nỗi phải chống gậy đi làm, trông chả khác gì thương binh. Bệnh gút khiến những ngón chân của anh sưng húp, các khớp nóng bỏng, đau nhức đến nỗi anh chỉ muốn cắt béng cái chân ném đi. Bao năm rượu không dám uống, nhìn đồ ngon mà chẳng dám đụng đũa. Ấy thế nhưng, giờ đây, anh đã trở lại bình thường, căn bệnh gút tan biến đâu mất. 
Chuyện quả khó tin, nhưng đúng là sự thật hiện hữu. Cũng có thể là hợp thầy hợp thuốc, hoặc cơ duyên nào đó. Gút thực sự là căn bệnh khó chữa, đặc biệt, các chuyên gia hàng đầu thế giới cũng không dám khẳng định có thể giải quyết triệt để căn bệnh này. Hỏi lấy thuốc ở đâu, anh đưa tôi về nhà, lôi ra mấy bịch thuốc. Thuốc được băm chặt thô, đóng trong những túi nilon. Điều đặc biệt là chẳng có tên, địa chỉ, số điện thoại của ông lang. Hóa ra, một quan chức ở Tuyên Quang, chỗ quen biết, sau khi dùng thuốc gút của lang y nọ có hiệu nghiệm, đã mua thuốc rồi gửi sang Lào Cai cho anh. Bản thân anh bạn tôi cũng không biết ông lang tên gì. Nhưng có một thông tin khiến tôi quan tâm, đó là một ông lang người Giáy.
Người Giáy có mặt nhiều nhất ở Lào Cai, rồi đến Lai Châu, tiếp đó là Hà Giang. Tuyên Quang có rất ít người Giáy, nên ông lang nổi tiếng chữa gút, thuộc tộc người Giáy, lại định cư ở Tuyên Quang, nên cũng hơi lạ. Đến Tuyên Quang, thì tôi thực sự tin ông lang người Giáy có biệt tài chữa gút đang ở tỉnh này. Hầu như lãnh đạo tỉnh Tuyên Quang đều biết đến ông lang người Giáy, mà họ gọi ngắn gọn là lang Út. 
Một thầy lang bảo với tôi rằng, muốn tìm hiểu về bệnh gút, hoặc tìm các phương pháp chữa gút, cứ hỏi mấy ông quan chức, bởi quan chức rất hay bị gút. Và, tôi đã xác nhận được ông lang chữa gút nổi tiếng người Giáy, ở xóm Vinh Quang (xã Thái Bình, Yên Sơn, Tuyên Quang). 

Kho thảo dược khổng lồ


Vừa rời khỏi trung tâm thành phố Tuyên Quang, hỏi đường về xã Thái Bình, người dân ven phố đã hỏi lại: “Tìm nhà lang Út chữa gút hả. Cứ đi 8km nữa rồi hỏi, ai cũng biết”. Tiếng tăm lang Út ở miền gái đẹp này quả thực nổi như cồn. Có lẽ, quá nhiều người hỏi đường tìm đến cái địa danh ấy và phần lớn là đi lấy thuốc.

Vòng vèo trong làng, nhấp nhô lên dốc mấy lần qua những mỏm đồi thấp, thì tìm thấy nhà ông lang Út. Biển chỉ đường với cái mũi tên cắm ở những ngã rẽ hoang vắng. Căn nhà sàn của lang Út nằm trên mỏm một quả đồi, phóng tầm mắt nhìn thấy sông Lô. Sân bê tông dưới chân nhà sàn xếp sin sítô tô, đủ các loại biển xanh, đỏ, trắng, mãi Hà Nội, Nam Định, Ninh Bình… Có cả xe bán tải, chất những bọc thuốc đầy thùng xe. Mấy anh tài xế bảo: “Mỗi chuyến lên đây phải chở về cả tạ thuốc, phân phối cho các quan sếp uống để trị gút”. Gõ tên ông lang Lục Xuân Út người Giáy trên google, tuyệt nhiên chẳng có kết quả nào. Danh tiếng ông lang người Giáy rất “âm thầm” mà vang xa khủng khiếp như vậy, thì cũng phải phần nào công nhận bài thuốc của ông lang này hiệu nghiệm. 

Ông lang Út và kho thảo dược khổng lồ 
Bước chân lên nhà sàn, tôi càng choáng ngợp, khi cả một gian phòng rất rộng, có tới cả trăm tải thuốc, chất ngất. Thấy tôi kêu thuốc gì mà chất như núi thế này, ông lang Út bảo còn nhiều ở chỗ khác nữa. Rồi ông tiếp tục mở kho thuốc ở phòng bào chế dưới tầng hầm ngôi nhà sàn khổng lồ cho tôi xem. Theo ông lang Út này, thì trong nhà ông lúc nào cũng có khoảng 30-40 tấn thảo dược thành phẩm, là lượng nguyên liệu chuẩn bị sẵn cho bệnh nhân. Giời ạ! Đến bệnh viện đông y của một tỉnh cũng không tiêu thụ lượng thảo dược lớn khủng khiếp như thế này. 
Ông lang Út bảo: “Cậu nhìn xem, xe to xe con từng đoàn kéo nhau lên chở thuốc thế này, thì mấy tấn kia được mấy ngày thì hết. Mới có 3 tháng mà mình đã tiêu thụ hết 20 tấn rồi. Mỗi huyện có một ông quan chức bị gút biết đến mình và uống thuốc của mình khỏi, thì lập tức quan chức cả huyện ấy tìm lên. Để tiết kiệm thời gian, công sức, các ông ấy phân công một người lên lấy cho tổng thể”.
Tôi vào nhà, nói chuyện với ông lang Út một hồi. Ông cởi mở, trả lời mọi câu hỏi, mà không biết người đối diện là ai. Có lẽ, bản chất người vùng cao, lại xuất thân từ một dân tộc ít người, nên ông Út vẫn giữ được tính nết mộc mạc, dễ gần, cởi mở. Một lúc sau, mới chột dạ hỏi ngược lại tôi: “Cậu đến chữa bệnh hay làm gì mà nãy giờ hỏi mình suốt thế?”. Biết tôi là nhà báo, ông vui vẻ tiếp, nhưng có một đề nghị: Xin đừng đăng báo! Bởi vì, ông sợ, hàng ngàn người kéo nhau lên, ông chẳng còn thời gian… đi chơi. Tuy nhiên, khi tôi thuyết phục rằng, cần thiết để nhiều người biết, cứu mạng nhiều người, là điều nên làm, thì ông đồng ý tiếp chuyện.

Chưa vào câu chuyện chính, tôi trò chuyện với ông lang Út bằng mấy câu hỏi râu ria:

- Thưa anh, anh là ông lang, mà bốc thuốc nhiều như thế này, chắc phải giàu sụ nhỉ?


Cậu nhìn xem mình có giàu quá không? Mình không nghèo, nhưng không giàu. Mình chẳng có nhà cửa ở phố. Chỉ có mấy gian nhà trên quả đồi này thôi. Đồi này bố mẹ vợ chia cho. À, mìnhcó một thứ giá trị nhất, là cái ô tô, mua năm kia, gần 1 tỷ đồng.

- Ông lang tự lái xe đi khám bệnh à?


Mình thuê ông lái xe về hưu trong xóm, chở mình đi khám bệnh ở khắp nơi. Nhiều ông quan to bận quá, họ còn lo việc lớn cho đất nước, không xắp xếp lên đây được, thì mình cũng phải chạy đi giúp họ. Nhiều cụ già nằm liệt, lên đây khổ thân, mình cũng phải đi giúp tận tình.

- Khám bệnh cho quan chức thì phải giàu chứ?


Mình không thích tiền lắm đâu. Chỉ cần đủ tiêu thôi. Dùng thuốc của mình chỉ tốn bằng người thành thị ăn sáng, mỗi ngày vài chục ngàn. Mình chỉ lãi tí ti thôi, còn phần lớn là trả cho người đi thu hái. Để thu hái được một thang thuốc, người dân phải vào rừng thu hái rồi gùi về 20kg dược liệu. Một nhóm đi rừng cả ngày có khi mới thu hái được một thang. Chữa bệnh mà chặt chém thì thất đức lắm. Các cụ nhà mình xưa kia toàn tự vào rừng hái thuốc, bốc thuốc miễn phí, nhưng mình thu phí đã là khôn hơn các cụ rồi. Người khá giả thì mình lấy đúng giá, còn người nghèo mình cho không. 

- Anh cung cấp mấy bài thuốc và nguyên liệu cho tập đoàn X. phải không?


Ừ, đúng. Nhưng mình không cung cấp cho họ thuốc chữa gút. Dòng họ chỉ truyền bài thuốc gút cho mình. Mình được tổ tiên chọn, phải thề độc trước bàn thờ. Những cây thuốc này đều là bí truyền của dòng họ, không được tiết lộ. Nếu tiết lộ, tổ tiên sẽ trừng phạt.

Vậy là tôi đã tìm đúng ông lang chữa gút người Giáy, vị lang y khiến một lãnh đạo tập đoàn sản xuất dược phẩm phải nể phục, đeo đuổi nhiều năm hòng mua bài thuốc mà không được.

Thầy lang của vua Mèo


Ông lang Lục Xuân Út sinh năm 1964, là người Giáy chính cống. Tổ tiên sống ở vùng biên giới Trung Quốc và Việt Nam. Hiện tại, nhà thờ tổ nằm ở huyện Phú Linh (Vân Nam), bên kia Trung Quốc, cách biên giới có 6km, từ phía Phó Bảng (Đồng Văn) đi lên. Các cụ kể lại, ngày trước, cộng đồng người Giáy sinh cư ở vùng biên giới, còn chưa phân biệt được lãnh thổ một cách rõ ràng. Vì thế, giờ đây, dòng họ của thầy lang Lục Văn Út sinh cư ở cả hai bên biên giới, vẫn đi về thường ngày.

Dòng họ Lục của ông lang Lục Xuân Út có nghề thuốc gia truyền từ xa xưa. Các cụ kể lại, thì họ Lục có nhiều bài thuốc quý. Mỗi ông lang có uy tín trong gia đình sở hữu một bài thuốc đặc trị, bốc thuốc cho nhân dân trong vùng. Trong số những bài thuốc đó, nổi bật là các bài giải độc, trị các bệnh về gan, tiêu u và gút. 

Ông lang Út cho biết: “Ngày xưa, bệnh gút chưa phổ biến, nên mặc dù dòng họ của mình có bài thuốc trị gút tốt, song ít được dùng đến. Chủ yếu quan lang mắc gút, chứ nhân dân ít bị căn bệnh này. Chữa bệnh gút giỏi, nên tổ tiên mình giao du với tầng lớp quan lại nhiều. Ông nội, rồi đến bố mình không chỉ là thầy lang chữa gút giỏi, mà còn là thầy thuốc riêng của Vua Mèo ở Đồng Văn”.

Kho chứa thuốc đã đóng gói 
Ông nội của ông lang Lục Xuân Út lấy vợ, rồi di cư sang Đồng Văn sinh sống. Giỏi các bài thuốc quý, nên thường xuyên điều trị cho vua Mèo. Ông nội truyền nghề thuốc cho con trai Lục A Hủi, là bố đẻ của Lục Xuân Út. Cụ Hủi sinh năm 1917, vừa là thầy lang, chăm sóc sức khỏe cho vua Mèo Vương Chí Sình, vừa là thợ chăm sóc ngựa cho vua Mèo. Ông Hủi tài hoa, giỏi thuốc, lấy hai vợ và sinh được tới 10 người con. Vợ cả của ông Hủi là người Trung Quốc, có với nhau 3 người con. Vợ hai là người gốc Nghĩa Hưng (Nam Định), theo bố di cư lên Đồng Văn. Bà hai sinh cho ông 7 người con. Thầy lang Lục Xuân Út là con út của bà hai.

Ông Lục A Hủi được bác Hồ giác ngộ, trở thành Việt Minh, tham gia tiễu phỉ. Ông cũng có công động viên, thuyết phục Vương Chí Sình theo cách mạng. Khi Đồng Văn Giải phóng, ông Lục A Hủi được giữ chức Chủ tịch huyện Đồng Văn. Tuy nhiên, do không biết chữ, ngay sau đó bị xuống chức phó chủ tịch. 

Ông Lục A Hủi nắm tất cả các bài thuốc quý của dòng họ. Ngày đó, ông bốc thuốc cho nhà Vương và nhân dân trong vùng Đồng Văn, cả người Trung Quốc. Ông Hủi truyền cho con cả bài thuốc đặc trị các bệnh về gan, thận. Anh thứ 7 của ông Út học được bài thuốc khớp và dạ dày. Anh cả làm chủ tịch xã Đồng Văn. Anh thứ 7 này sống ở huyện Na Hang. Cả hai ông đều giỏi bốc thuốc, nhưng không hành nghề, mà chỉ vào rừng nhổ cây thuốc cứu người miễn phí. Bệnh nhân là những người quen biết, xóm làng. 

Truyền nhân bài thuốc gút




Ông Nguyễn Quang Lượng (Phó chủ tịch huyện Tân Yên, Bắc Giang): Tôi bị bệnh gút hành hạ suốt 8 năm trời, rất khổ sở. Cứ mỗi năm bị mấy trận đau đớn không đi nổi. Các ngón chân, tay sưng phù lên, đau như có con gì gặm trong khớp. Tôi đã dùng đủ các loại thuốc uống, thuốc tiêm, nhưng hiệu quả không cao, cứ hết thuốc lại đau. Thấy anh em trong huyện bảo uống thuốc của ông lang Út người Giáy ở Tuyên Quang khỏi, lúc đầu tôi cũng không tin lắm đâu, nhưng cứ dùng thử xem thế nào. Không ngờ, uống xong, thấy người dịu hẳn, hết đau đớn. Các khớp cũng hết nóng đỏ, xẹp đi. Tôi uống từ đầu năm nay, và đến giờ chưa thấy bệnh tái phát, lại ăn uống, tiếp khách khá thoải mái, không phải kiêng kỵ gì cả. Tháng nào tôi cũng xuống Hà Nội xét nghiệm thì các chỉ số đều bình thường, không thấy dấu hiệu bệnh. Bây giờ, để phòng bệnh, cứ mỗi tuần tôi uống một hai thang. Bài thuốc của anh Út thực sự là thần dược với bệnh gút. Tôi chỉ cho hàng trăm người và mọi người đều phản hồi rất tốt.
Lục Xuân Út tuy là con út, nhưng tính nết nhanh nhẹn, lại có đam mê cây cối, nên được bố cho đi theo hái thuốc nhiều nhất. Hồi 6-7 tuổi, Út đã trèo vách đá như khỉ để lấy thuốc. Những cây thuốc ông Hủi lấy, toàn là kỳ hoa dị thảo, mọc hoang dã trên các vách núi đá dựng đứng. Hồi lên 10 tuổi, Lục Xuân Út đã biết cả trăm cây thuốc quý. Những cây thuốc ấy đều được gọi theo tiếng Giáy, nên dù sau này nghiên cứu sách vở, anh cũng không biết tên khoa học nó là gì, đã từng được nghiên cứu hay chưa. Hầu hết các cây thuốc, khi anh mang cho các thầy thuốc Việt Nam, các nhà khoa học, nhà dược học, đều không biết chúng là cây gì.
Năm 20 tuổi, Lục Xuân Út được bố, là ông A Hủi dắt sang Trung Quốc gặp các cụ trong dòng họ. Nhà thờ tổ uy nghi, toàn mộ đắp đá rất lớn. Phải có đến gần chục cụ, râu dài đến ngực. Trước nhà thờ tổ và các cụ, Lục Xuân Út thề độc không được tiết lộ bài thuốc quý và cả đời phải lấy thuốc cứu người, giữ nghề thuốc bí truyền cho thế hệ sau của dòng họ. Bài thuốc bí truyền mà Lục Xuân Út được tổ tiên truyền lại là bài thuốc chữa gút. Lục Xuân Út phải có trách nhiệm bảo tồn bài thuốc, phát huy mạnh hơn nữa tác dụng của nó.
Ông lang Lục Xuân Út bảo: “Mình thề thế cho đúng thủ tục, lễ nghi, chứ ông cụ A Hủi đã chỉ cho mình bài thuốc gút lâu lắm rồi. Ngoài bài thuốc gút, mình còn biết nhiều bài chữa tê liệt, u lành phần mềm, các bệnh về khớp. Bố mình biết cây gì, đều chỉ cho mình cả thôi. Ở Trung Quốc thì phải giữ nghề như thế, không được tiết lộ cho ai. Thế nhưng, dòng họ nhà mình ở Trung Quốc lại không giữ được nghề. Mấy ông cụ râu dài đều sống trăm tuổi, nhưng giờ chết hết rồi, bọn trẻ đi học đại học, làm cán bộ, không theo nghề nữa. Trong họ, có lẽ là mình chuyên sâu theo nghề nhất”.
Hồi thanh niên trai trẻ, Lục Xuân Út lang thang trong rừng suốt ngày. Anh chàng Út nhỏ thó, lùn tẹt, nhưng trèo đèo lội suối suốt ngày không mệt. Chỉ cần con dao quắm, Lục Xuân Út có thể đi liên miên cả năm trong rừng. 20 năm trước, Lục Xuân Út đi xuyên rừng từ Đồng Văn sang Mèo Vạc, vòng xuống Bắc Mê, sang Na Hang của Tuyên Quang để tìm thuốc. Lục Xuân Út phát hiện ở Na Hang và những khu rừng lân cận của Tuyên Quang có vô số cây thuốc quý chữa gút. Hầu hết những cây thuốc này đều là cây cỏ hoang dã, không được biết đến, nên chúng không bị thu hái. Có nguồn thuốc lớn, Lục Xuân Út đã có điều kiện để giúp đỡ nhiều người bệnh hơn. Tại đây, anh gặp thiếu nữ người Kinh, là Phan Thị Thu Hiền (sinh năm 1973), nên lấy làm vợ. Chàng trai người Giáy theo vợ về làng Vinh Quang (xã Thái Bình, huyện Yên Sơn) để sinh cư. 
Được bố mẹ vợ chia cho một quả đồi cao nhất làng, Lục Xuân Út bắt đầu âm thầm hành nghề. Lúc đầu, anh bốc thuốc miễn phí cho người bệnh quanh vùng. Tiếng lành đồn xa, những bài thuốc của anh, đặc biệt là thuốc chữa gút, đã lan rộng khắp cả nước. Anh trở thành ông lang dân dã, nhưng cực kỳ bí ẩn.

Những vị thuốc lạ


Mặc dù bốc thuốc cho cả vạn bệnh nhân, nhưng ông lang Lục Xuân Út vẫn làm hoàn toàn thủ công. Mỗi lần bốc thuốc, ông lang Út mở 5 chiếc bao tải lớn chứa nguyên liệu đã thái và phơi khô, rồi cứ thế dùng tay bốc trộn với nhau. Mỗi túi thuốc nặng tới 4kg, gồm 15 gói nhỏ, uống trong 1 tháng. Cứ đóng thuốc đến đâu, là có người đến khuân đi hết.

Dây nhức xương - một nguyên liệu trong bài thuốc gút 
Tôi lại hỏi: “Nếu thái thuốc thô thế này, anh không sợ bị người khác học mất bí quyết à?”. Thầy lang Lục Văn Út cười nói: “Những cây thuốc của mình đều là thứ chỉ trong dòng họ mình biết thôi, nên có nhìn cây khô cũng không biết được đâu. Cũng vì không ai biết, mà những cây thuốc này không bị khai thác, còn nhiều trong rừng. Đấy cũng là lý do mình bán thuốc với giá rẻ, ai cũng có thể dùng được”. 
Khi tôi hỏi 5 vị trong bài thuốc chữa gút, thì ông thầy lang Lục Xuân Út chẳng giấu giếm gì. Ông Út mở từng bao nguyên liệu, bốc lên và khoe các vị gồm: Cơm lênh, bầu khai, nhức xương, dau dáu, huyết đằng… Tôi bảo: “Cây cơm lênh, bầu khai, dau dáu thì chưa nghe bao giờ, nhưng dây nhức xương và huyết đằng thì nhiều người biết rồi…”. 
Ông lang Lục Xuân Út bảo: “Thưa nhà báo, dây nhức xương có mấy chục loại, mình chỉ dùng đúng một loại mà thôi. Huyết đằng là dây leo bổ máu, nhưng có 6 loại khác nhau. Có loại huyết đằng trị ngứa và dị ứng, có loại trị dạ dày, có loại trị về gan. Loại huyết đằng giải độc gan, điều hòa cơ thể, chính là loại bổ trợ cho các thảo dược trị gút. Loại huyết đằng này dây nhỏ, kỳ quái như con rắn, nó chỉ có ở rừng già. Mới đây, mình vào rừng hái thuốc, thấy có dây huyết đằng mọc ở lối vào rừng, vắt lên vách đá, mình hỏi ông cụ chăn trâu, thì ông cụ bảo ông đã 80 tuổi, mà hồi 9-10 tuổi đã thấy dây huyết đằng mọc ở đây, to như bắp tay rồi. Tức là, đã 70 năm qua, dây huyết đằng này không hề lớn. Tuổi của nó có lẽ phải trăm năm”. 


Một cây thuốc lạ trong bài thuốc gút 



Nói rồi, thầy lang Lục Xuân Út trèo lên đống thuốc chất trong kho, lôi từ trên mái nhà xuống một đoạn dây leo, to bằng cổ tay, trông như con rắn. Dây huyết đằng to bằng cái phích, như con trăn, bò loằng ngoằng trong rừng, có tuổi trăm năm thì tôi gặp nhiều trong các chuyến đi rừng, nhưng dây huyết đằng cổ thụ mà rất nhỏ và hình thù quái dị thế này thì chưa gặp.
Theo thầy lang Lục Xuân Út, vị quý nhất, chủ đạo trong bài thuốc trị gút gia truyền của dòng họ, là cây cơm lênh. Tôi tra một số sách thuốc, thì có thấy nhắc đến thảo dược cơm lênh, còn gọi là: trâu cổ, vảy ốc, bị lệ, cây xộp, mộc liên, sung thằn lằn. Tuy nhiên, đây lại là tầm gửi, mọc trên thân cây gỗ, lá hình vảy ốc, có quả bằng quả sung… Như vậy, cây cơm lênh mô tả trong sách không phải thảo dược mà ông lang Lục Xuân Út sử dụng. Cây cơm lênh có lá như lá lúa, nhưng ngắn hơn. Theo thầy lang Út, đây là một loại lan, mọc hoang dã trên vách đá cao, chứ không mọc trên cây. Loại lan này chỉ sống ở rừng già, trong các khe đá ẩm ướt, tối tăm. Ông Út đã mang cây lan này cho nhiều thầy lang miền núi, nhưng không ai biết dùng để làm thuốc, chỉ mỗi dòng họ của ông dùng, nên trong rừng vẫn còn nhiều. Loài lan có tên cơm lênh ra hoa đỏ pha vàng, nhìn không đẹp, lại khó trồng làm cảnh, nên không bị tận diệt. 
Ngoài tác dụng trị gút, thì cơm lênh có nhiều kháng sinh tự nhiên. Xưa kia, ông nội, rồi bố ông thường hái cơm lênh tắm cho trẻ mới sinh. Các cụ bảo tắm bằng nước cơm lênh trẻ sẽ khỏe, tăng sức đề kháng, không bị ốm vặt, nhiễm lạnh… Ngoài ra, trẻ con bí đái, tiểu rắt, chỉ cần ngâm mình trong nước cơm lênh là hết bệnh. 
Cùng với cơm lênh, dây dau dáu có tác dụng thẳng vào xương khớp. Dây dau dáu chỉ bằng ngón tay cái, nhưng cực bền. Người miền núi thường lấy dây này làm thừng trâu để cày bừa, thậm chí dùng trâu kéo gỗ. Không ai biết dùng dây dau dáu để làm thuốc ngoài dòng họ của lang y Lục Xuân Út.
Thầy lang người Giáy Lục Xuân Út bảo: “Mình cũng muốn tiết lộ những cây thuốc này cho một nhà nghiên cứu nào đó để phân tích, rồi nghĩ cách cứu nhiều người, nhưng lại sợ lộ bài thuốc, làm mất nghề gia truyền, rồi người ta vào rừng nhổ hết cây thuốc quý thì gay lắm”. 

Hiện có rất nhiều độc giả liên lạc với tòa soạn và tác giả xin số điện thoại của ông lang Lục Xuân Út. Tòa soạn xin cung cấp số điện thoại để độc giả cả nước tiện liên lạc, nghe tư vấn về bệnh gout: 016 33 68 1111. Địa chỉ: xóm Vinh Quang, Thái Bình, Yên Sơn, Tuyên Quang.

Lương y Nguyễn Thị Hiền, bài thuốc 4 đời chữa bệnh trĩ


Lương y Nguyễn Thị Hiền đang bốc thuốc cho bệnh nhân

Gia đình có truyền thống bốc thuốc cứu người, bài thuốc Đông y chữa bệnh trĩ gia truyền của lương y Nguyễn Thị Hiền đã đứng vững 400 năm qua.


Tìm đến căn nhà nhỏ (huyện Hoài Đức, Hà Nội) nép mình khiêm tốn giữa làng quê yên bình, đón tiếp chúng tôi là vị nữ Lương y có khuôn mặt tròn đầy phúc hậu. Bằng những kiến thức, hiểu biết của chính mình, Lương y Nguyễn Thị Hiền giải thích rất cặn kẽ về bệnh trĩ với chúng tôi.
Điều khác biệt trong bài thuốc gia truyền của Lương y Nguyễn Thị Hiền
Bệnh trĩ gây rất nhiều phiền toái cho những người không may mắc phải. Nguyên nhân dẫn đến căn bệnh tế nhị này thường là do cơ thể bị nóng trong dẫn đến táo bón hay việc tăng áp lực đột ngột lên ổ bụng, đặc biệt là việc sinh nở.
Chính vì vậy mà phụ nữ sau sinh là đối tượng dễ bị bệnh trĩ nhất do vừa trải qua quá trình rặn đẻ. Thời gian sau sinh là quãng thời gian mà cả mẹ và em bé đều rất nhạy cảm nên các mẹ thường ngại chữa trị bởi lo lắng việc dùng thuốc có thể gây ảnh hưởng không tốt tới cả mẹ và em bé.
Để chữa trị bệnh trĩ ở phụ nữ sau sinh, Lương y Nguyễn Thị Hiền chú trọng vào việc bồi bổ mà vẫn thanh nhiệt bằng cách gia giảm các vị thuốc có lợi cho người mẹ và cả sức khỏe của em bé. Do đó, uống thuốc của Lương y Hiền, không những cả mẹ và bé đều không bị ảnh hưởng mà cơ thể người mẹ còn được bồi bổ, sữa mẹ được nâng cao dinh dưỡng giúp các bé hấp thu tốt hơn.

Rất nhiều người đã đến từ sớm chờ lương y khám bệnh
Kể về một ví dụ điển hình thì Lương y Nguyễn Thị Hiền nghĩ ngay đến chị Lan (Ba Đình, Hà Nội). Sau khi trải qua kỳ sinh nở, búi trĩ của chị bị sa ra ngoài một chút và có xu hướng ngày một nặng hơn. Sau nhiều đắn do, chịu đựng, chị quyết định đi cắt bỏ.
Đến nay đã hơn nửa năm nhưng cảm giác đau rát vẫn đeo bám chị. Đồng thời, quá trình uống kháng sinh sau khi cắt bỏ búi trĩ khiến chị bị mất sữa, em bé phải ăn sữa ngoài từ rất sớm. Biết và tìm đến Lương y Nguyễn Thị Hiền qua một số diễn đàn, tuy nhiên lúc này, Lương y Hiền chỉ có thể giúp chị thanh nhiệt, cắt cơn đau mà khó có thể khiến chị tiết sữa trở lại bởi thời gian ngừng sữa đã quá lâu.

Nhà Lương y Hiền thường chật kín bệnh nhân
Trên cương vị một người phụ nữ, Lương y Nguyễn Thị Hiền chia sẻ: được thực hiện thiên chức làm mẹ là một điều vô cùng hạnh phúc. Tuy nhiên thì đau đớn, bất tiện do trĩ gây ra thì không phải ai cũng có thể chịu đựng. Trường hợp của chị Lan khiến Lương y Hiền suy nghĩ rất lâu khi thấy bản thân không giúp được gì nhiều cho mẹ con chị. Chị Lan sau đó cũng luôn tự trách bản thân vội vã, không tìm đến Lương y Hiền sớm hơn.

Cái tâm của người thầy thuốc


Ít ai biết Lương y Nguyễn Thị Hiền chính là con gái của nột vị Lương y nổi tiếng. Ngay từ nhỏ, Lương y Hiền đã sớm được tiếp xúc với đủ các loại cây. Chị sớm bộc lộ tài năng trong nghề khi chỉ mới 6 - 7 tuổi đã có thể giúp cha đọc vị, chế biến thuốc một cách chính xác.
Không phụ mong ước của cha, Lương y Hiền theo học và tốt nghiệp Học viện Y học cổ truyền. Bằng tài năng của chính mình, Lương y Nguyễn Thị Hiền đã vượt ra khỏi cái bóng của cha, của dòng họ để có một chỗ đứng nhất định trong nghề.
Là một người phụ nữ, một người mẹ, Lương y Hiền rất hiểu đau đớn mà những người mẹ phải chịu sau khi trải qua kỳ sinh nở. Vì vậy, bằng cái tâm của người thầy thuốc, chị đã bỏ nhiều công sức nghiên cứu dựa trên cơ sở bài thuốc gia truyền của dòng họ. Thậm chí, vị nữ danh y này còn không ngại thân gái dặm trường đi đến các khu vực của người Nùng, người Mường,… để tận tay tìm hái những cây thuốc quý.
Chúng tôi liên hệ với chị Mã Thị Tâm Quyên - một bệnh nhân ở vùng cao nguyên Đà Lạt đã được Lương y Nguyễn Thị Hiền chữa khỏi hẳn bệnh trĩ chỉ với một tháng uống thuốc.
Sau kỳ sinh thường, vợ chồng chị còn chưa kịp tận hưởng niềm hạnh phúc thì chị Quyên tiếp tục phải đối mặt với đau đớn khi búi trĩ của chị bị sa ra ngoài rất nhiều trong quá trình rặn đẻ. Liên tục đi ngoài ra máu, chị không cách nào làm giảm bớt đi sự đau rát vì không dám dùng bất cứ loại thuốc kháng sinh nào, sợ ảnh hưởng đến con.


Rất nhiều gói thuốc đã được chuyển qua đường bưu điện
Khi cơn đau trở nên không thể chịu nổi, nhờ người quen giới thiệu, vợ chồng chị tìm đến Lương y Nguyễn Thị Hiền.
Tuy chỉ "bắt" bệnh bằng đường điện thoại nhưng chỉ qua vài câu miêu tả, Lương y Hiền lập tức tư vấn và gửi thuốc vào Đà Lạt. Đúng một tuần sau, nhận điện thoại từ chị Quyên, Lương y Hiền vui mừng khi chị thông báo bệnh đã đỡ hẳn mà cơ thể vẫn tiết sữa đều cho bé ăn, một tháng sau thì bệnh khỏi hoàn toàn.
Tâm sự với chúng tôi về nghề thầy thuốc, Lương y Nguyễn Thị Hiền cười phúc hậu. Đối với bất cứ bệnh nhân nào chị cũng đều hết sức tận tâm.
Đối với những bệnh nhân của căn bệnh tế nhị này, chị luôn đặt mình vào vị trí người bệnh để nắm bắt được tâm lý, đồng thời có thể đưa ra những lời khuyên, lời tư vấn tốt nhất. Bởi vì, với Lương y Nguyễn Thị Hiền, bốc thuốc là đam mê và quan trọng hơn là chị được góp một phần công sức để giúp đỡ mọi người.
Sau khi tòa soạn đăng loạt bài về Lương y Nguyễn Thị Hiền. Chúng tôi nhận được hàng trăm cuộc điện thoại, email, phản hồi xin địa chỉ liên lạc nhờ lương y Hiền tư vấn, chữa bệnh. Tòa soạn xin cung cấp địa chỉ và số điện thoại của lương y Hiền để bạn đọc tiện liên lạc.

Lương y: Nguyễn Thị Hiền
Địa chỉ: Xóm Đình – Thôn Phú Vinh – Xã An Khánh - Huyện Hoài Đức – Hà Nội
Điện Thoại: 0906.298.985 hoặc 0967.2468.74



Chữa khỏi bệnh gout bằng bài thuốc bí truyền



Chữa khỏi bệnh gout cho hàng ngàn bệnh nhân, lương y Nguyễn Thị Hường được biết đến với bài thuốc quý từ thảo mộc trên vùng núi Hoà Bình.



Với bài thuốc quý được lấy từ những loài thảo mộc trên vùng núi Hoà Bình, lương y Nguyễn Thị Hường (Tổ 1, khu Tân Bình, thị trấn Xuân Mai, huyện Chương Mỹ, Hà Nội) đã chữa khỏi bệnh gout cho hàng ngàn người, nhiều trường hợp trong số đó bị gout cấp tính, mãn tính…
Chua khoi benh gout bang bai thuoc bi truyen hinh anh

Ba đời chữa bệnh gout


Dù chúng tôi đã hẹn lương y Hường từ trước và đến từ sáng sớm. Nhưng chúng tôi cũng đành phải đợi cuối buổi mới gặp được chị, bởi hôm nay lương y Hường phải đón tiếp quá nhiều bệnh nhân.
Lương y Hường cho biết: Gia đình chị có truyền thống chữa bệnh cứu người lâu đời, đến đời chị là đời thứ 3 làm nghề. Từ nhỏ, chị đã được bố mẹ dẫn lên các dãy núi tìm các vị thuốc để chữa bệnh. Với ước mong trở thành thầy thuốc cứu chữa bệnh nhân, lương y Hường đã không ngừng trau dồi kiến thức, nghiệp vụ Đông y. Những năm qua, chị đã dành nhiều thời gian theo học nhiều lớp học về Đông y. Hiện tại chị đã tốt nghiệp trường Cao đẳng Y tế Hà Đông, nhờ thế mà chị có thêm nhiều kiến thức về Tây y để giải thích hướng dẫn cho người bệnh đến khám chữa.
Lương y Hường bảo, tuy nghề thuốc là nghề gia truyền của gia đình, nhưng thực tế không phải ai cũng làm được nghề. Bởi trước đây, bố chị từng truyền nghề cho con cháu khác trong nhà, nhưng họ học cũng chỉ ở mức độ biết nghề, chữa trị hiệu quả không cao. Vì thế, phải là người có cơ duyên và “mát tay” chữa bệnh mới hiệu quả.
Theo lương y Hường, gia đình chị có nhiều bài thuốc của cha ông để lại, nhưnghiệu quả nhất vẫn là bài thuốc chữa khỏi bệnh gout.

Hàng trăm lượt người khỏi gút


Tôi được may mắn gặp nhiều thầy thuốc chữa bệnh, nhưng cái cách chị khám cho người bệnh thật gần gũi. Chị giải thích cặn kẽ từng triệu chứng, biểu hiện bệnh của mỗi người.

Chữa khỏi bệnh gout bằng bài thuốc bị truyền hình

Lương y Hường đang khám cho một bệnh nhân bị gút mãn tính rất nặng không thể đi lại được. 
Theo lương y Hường, gout là một bệnh khớp do rối loạn chuyển hoá, gây ra bởi tình trạng lắng đọng các tinh thể urat ở các mô của cơ thể, do tăng acid uric trong máu. Tuy nhiên không phải bất kỳ ai tăng acid uric máu đều bị bệnh gout.
Bình thường, lượng acid uric trong máu luôn được giữ ổn định ở nồng độ dưới 7,0 mg/dl (420 micromol/ l) và được giữ ở mức độ hằng định do sự cân bằng giữa quá trình tổng hợp và đào thải chất này. Bất kỳ nguyên nhân nào làm mất cân bằng hai qua trình tổng hợp và đào thải này, chẳng hạn tăng tổng hợp acid uric hoặc giảm thải trừ acid uric đều làm tăng acid uric trong máu. Được coi là tăng acid uric máu khi lượng acid uric trong máu tăng cao hơn giới hạn bình thươờng (tuỳ theo chỉ số của mỗi phòng xét nghiệm, tuổi, giới), thường ở nam là trên 7,0 mg/dl (hay trên 420 micromol/l), ở nữ trên 6,0 mg/l ( 360 micromol/l )
Hiện nay có một thực tế là rất nhiều người, kể cả các bác sỹ không phải chuyên khoa, cho rằng cứ tăng acid uric máu là bệnh gout và cho điều trị luôn. Đây là quan niệm sai lầm vì chỉ coi là có bệnh gout khi tăng acid uric máu đi kèm với sự lắng đọng acid uric và gây tổn thương ở khớp hay những tổ chức khác và nguyên nhân chủ yếu gây ra bệnh là do tiêu thụ những loại thức ăn có chứa nhiều purin ( gan, lòng, thịt, cá, nấm, tôm, cua ) uống nhiều rượu bia, béo phì đặc biệt là ít vận động. Lương y Hường cho biết trong giai đoạn đầu của bệnh không có biến chứng gì nguy hiểm ngoại trừ cơn đau khớp cấp tính, khi bệnh trở nên mãn tính thì gút có 3 biến chứng nặng ( hư khớp gối, cổ chân và ngón chân. Sỏi thận dẫn đến suy thận. U tophi dẫn đến những ổ loét nhiễm trùng lâu lành ).
Bên cạnh đó, bệnh gút phản ánh tình trạng suy yếu chức năng gan và thận sẽ bộc phát gây nhiền biến chứng nặng nề hơn. Người ta thấy gút thường đi kèm cùng các bệnh lý khác như béo phì, thiếu máu, tăng cholesterol, tim mạch, cao huyết áp, tiểu đường…. Do đó nếu không điều trị kịp thời sẽ làm cho bệnh ngày càng trầm trọng hơn.
Lương y Hường cho biết, trong những năm qua, chị đã chữa khỏi bệnh goutcho hàng nghìn người. Người bệnh của chị có khắp nơi, trong Nam, ngoài Bắc có cả. Giở cuốn sổ ghi chép các bệnh nhân đến chữa, chị kể: Rất nhiều bệnh nhân nặng, nhưng chị nhớ nhất là anh Nguyễn Văn Hùng ( huyện Nho Quan, tỉnh Ninh Bình). Năm ngoái, người thân phải dùng cáng khiêng anh đến nhờ chị Hường khám. Trước đó, anh Hùng đưa đi chữa trị khắp nơi, nhưng không khỏi. Ban đầu, chị Hường không muốn nhận điều trị cho anh Hùng, nhưng khi nghe người thân anh nói giờ đã hết cách chữa trị cho anh ấy, nếu chị không chữa anh ấy sẽ tàn phế suốt đời. Nghe người thân nói chị Hường đã rớt nước mắt vì thương cảm. Chị quyết định nhận anh ở lại điều trị.
“Anh Hùng uống khoảng 5 thang thuốc ban đầu, thấy các vị trí khớp bị sưng, tấy đỏ. Nhưng khoảng vài thang sau, những chỗ đó xẹp xuống, tình trạng đau nhức giảm dần. Anh điều trị tại gia đình tôi khoảng một tháng đã có thể tập đi lại. Tôi cắt thuốc cho anh về nhà uống một thời gian, căn bệnh gout của anh đã khỏi hẳn. Cách đây hơn một tháng, anh cùng người thân về gia đình tôi để tạ ơn. Họ vui sướng vì bệnh của anh đã khỏi”, lương y Nguyễn Thị Hường kể.
Tại nhà thuốc lương y Hường, chúng tôi gặp anh Bùi Văn Nghĩa ( xã Thành Trực, huyện Thạch Thành, tỉnh Thanh Hóa). Anh Nghĩa kể, anh từng bị bệnh gout hàng chục năm trời. Do bệnh của anh đã mạn tính nên chữa trị nhiều nơi không khỏi. Không những thế, do uống nhiều thuốc Tây y nên cơ thể anh bị nhiều bệnh. Nhờ người quen giới thiệu, anh đã tìm về nhờ lương y Hường chữa trị. Anh rất hài lòng về cách khám, cắt thuốc của chị Hường.Ban đầu anh lấy 10 thang thuốc,uống đỡ dần. Chân tay, các khớp ban đầu sưng húp, đi lại tập tễnh, nhưng chỉ thời gian sau uống thuốc đã có thể đi lại được, không còn đau nữa” anh Nghĩa vui mừng cho biết.

Bài thuốc bí truyền chữa khỏi bệnh gout lên đến 90%


Lương y Hường cho hay, bài thuốc chữa bệnh gout gia đình chị đã thẩm định qua 3 đời. Mỗi đời đúc rút kinh nghiệm, năng cao hiệu quả khám chữa người bệnh. Bài thuốc tổng hợp quy tụ rất nhiều vị thuốc, thuốc Bắc có, thuốc Nam có. Nếu tính cả có vài chục vị.
Những năm qua lương y Hường đã chữa khỏi cho hàng trăm lượt bệnh nhân bị gút
Khi chúng tôi gặng hỏi các vị thuốc đó, chị Hường tiết lộ vài vị như: đương quy, bạch truật, hoàng cầm, cam thảo, đại hoàng, hoàng ma, tỳ giải... Những vị thuốc đó đều có sẵn trên những cánh rừng nguyên sinh. Có vị thuốc là thân cây, có vị thuốc là củ cây. Kể cả chị có cung cấp tất cả các vị thuốc đó, người ngoài cũng không thể nào áp dụng chữa bệnh được. Lương y Hường khẳng định chắc nịch: Bệnh nhận đến chữa trị, không phải ai cũng khỏi, nhưng qua kết quả thực tế thì có tới 90% bệnh nhân đến chữa khỏi bệnh. Thuốc tốt, nhưng quá trình điều trị , bệnh nhân phải thực hiện đúng quy định của thầy thuốc thì nhanh khỏi. Đặc biệt, thuốc của gia đình chị còn lợi gan, thận. Người bệnh không sợ có tác dụng phụ.
Lương y Hường bảo: “ Những người bệnh đến nhờ chị chữa, toàn bệnh nhân ở xa đến. Trong đó có nhiều người bị bệnh gút kinh niên, mạn tính. Do gia đình nghèo, nên họ ít có điều kiện chữa trị. Có nhiều người do chủ quan với bệnh tật, khi đi chữa đã chuyển sang mạn tính. Nhìn thấy người bệnh như thế, tôi thương họ lắm. Vì thế, khi họ nhờ tôi chữa, tôi cố gắng tận tình cứu chữa cho họ và không lấy tiền. Làm nghề này không phải để kiếm tiền mà làm phúc cho đời”.
Lương y Hường chia sẻ, để bài thuốc chữa gout phát huy hiệu quả, đòi hỏi người bệnh phải kiên trì sắc thuốc uống đều đặn theo đúng liều lượng chỉ định, đặc biệt, lương y Hường khuyên các bệnh nhân bị gút tuyệt đối không uống rượu, bia, ăn thịt chó, đồ hải sản, thịt bò và nội tạng động vật vì đây là những thực phẩm chứa hàm lượng đạm cao, khiến bệnh nặng hơn. Thay vào đó, người bệnh nên ăn nhiều rau xanh, uống nước và tăng cường vận động phù hợp với thể trạng để khí huyết lưu thông.
Sau khi báo Khoa học và Đời sống đăng loạt bài về lương y Nguyễn Thị Hường. 
Tòa soạn nhận được rất nhiều cuộc điện thoại, email, phản hồi xin địa chỉ liên lạc nhờ lương y tư vấn, chữa bệnh. Tòa soạn xin cung cấp địa chỉ và số điện thoại của lương y Hường để bạn đọc tiện liên lạc (Lương y Nguyễn Thị Hường – Số nhà 3 – Tổ 1 – Khu Tân Bình – TT Xuân Mai – Huyện Chương Mỹ - Hà Nội / Điện Thoại: 0902. 184.389.





Sư huynh Việt của Lý Tiểu Long và môn Súc cốt công huyền thoại


Lão võ sư Phan Dương Bình học Vovinam
Trong giới võ Việt Nam có một cao thủ khi xuất chiêu thì mềm dẻo như bún nhưng lại có sức mạnh khủng khiếp, đó là lão võ sư Phan Dương Bình, cao đồ Vịnh Xuân và Vovinam đất Bắc.             
Kỹ năng “thần đả” và tuyệt kỹ Súc cốt công
Nói tới Phan Dương Bình, người ta không chỉ nghĩ ngay tới một đại cao thủ Vịnh Xuân và Vovinam, mà còn nghĩ ngay tới tuyệt kỹ đã gắn liền với tên tuổi của ông trong giới võ lâm – Súc cốt công.
Đây là tuyệt chiêu có nguồn gốc Thiếu Lâm tuy nhiên rất ít người có thể luyện thành, chính vì thế một số người đã gọi tuyệt kỹ này là “ngón võ của phù thủy”.
Chuyện kể rằng lão võ sư Phan Dương Bình đã luyện thành Súc cốt công, có khả năng co rút gân xương khiến người mềm oặt, dễ dàng thu nhỏ người lại.
Một lần có người đố, ông đồng ý và cuộn người vào nằm gọn trong chiếc rổ đựng bún, từ đó, biệt danh luôn gắn kèm với tên ông là Bình "bún".
Cũng có một câu chuyện khác liên quan tới biệt danh này. Có một lần trước đông đảo giới võ lâm đồng đạo, cụ Phan Dương Bình đã biểu diễn quyền cước quá uyển chuyển và mềm mại tới mức cố võ sư Đỗ Hoá đã đặt cho ông cái tên Bình “bún”, ý chỉ sự mềm mại hiếm người sánh kịp.

Đại võ sư Phan Dương Bình thi triển kiếm thuật

Về quyền cước, Phan Dương Bình được giới võ lâm kể rằng ông đã đạt tới mức “thần đả”, đỉnh giới cao siêu của võ thuật.
Đỉnh giới ấy là “tâm ứng thủ”, nghĩa là nghĩ ra đòn ở bộ phận nào thì lực đã có sẵn ở bộ phận đó, không cần vận đà nhiều.
Luyện tới đỉnh giới đó, người võ sư chỉ cần nghĩ ra động tác, chiêu thức thì ngay lập tức chân tay thực hiện chính xác, thành công chứ không cần qua tập luyện.
Đến nay trong làng võ Việt Nam, hầu như không còn cao thủ nào có thể luyện thành Súc cốt công ngoài Phan Dương Bình và những người luyện tới mức “thần đả” như cụ cũng cực kỳ hiếm hoi.
Người luyện thành Súc cốt công được cho là sẽ vô cùng lợi hại trong chiến đấu, đặc biệt trước những đối thủ thiên về cương, bởi càng mạnh mẽ bao nhiêu mà gặp phải đối thủ “mềm như bún” thì càng dễ bị phản tác dụng.

Mối liên hệ với Diệp Vấn, Lý Tiểu Long


Võ sư Phan Dương Bình sinh năm 1929, là người Việt gốc Hoa. Ông trông không giống người học võ bởi vóc dáng nhỏ nhắn, thư sinh.
Thuở nhỏ, Phan Dương Bình rất mê võ thuật và các câu truyện kiếm hiệp, ông ước ao được hoá thân thành những nhân vật trượng nghĩa như trong truyện.
Thật may mắn trong đời, ông đã được nhận làm đệ tử của một cao thủ đệ nhất: Thầy Tế Công của Trung Hoa.
Tế Công vốn là một đại cao đồ của Vịnh Xuân quyền, chính là sư huynh của tôn sư Diệp Vấn - người đứng đầu hệ phái Vịnh Xuân Hồng Kông.
Sau này cụ Tế Công sang Việt Nam truyền bá Vịnh Xuân và trở thành “ông tổ” của hệ phái Vịnh Xuân Việt Nam.
Chính vì thế đã có rất nhiều người nói vui rằng, nếu như xét về “vai vế” thì cụ Phan Dương Bình xứng đáng được coi là “sư huynh” của huyền thoại võ thuật Lý Tiểu Long. Bởi Lý là đệ tử số một của Diệp Vấn còn Phan Dương Bình là đệ tử số một của cụ Tế Công.
Võ sư Phan Dương Bình và nhóm đệ tử nước ngoài.
Võ sư Phan Dương Bình và nhóm đệ tử nước ngoài.
Mặc dù vậy giữa Phan Dương Bình và Lý Tiểu Long cũng không có mối liên hệ nào khác. Hai nhân vật cũng chưa từng tập luyện cùng nhau.
Nhưng có một câu chuyện kể rằng, tại chi phái Vịnh Xuân Hồng Kông, ngoài Lý Tiểu Long, tôn sư Diệp Vấn còn có một đệ tử chân truyền, tiếng tăm lừng lẫy là Ngũ Sáng.
Ngũ Sáng có Trưởng tràng (người đứng ngay dưới Chưởng môn) là Trần Nghị Khiêm, một thần đồng võ thuật. Một lần, Trần Nghị Khiêm có đến Việt Nam và người đầu tiên mà Trần sư phụ muốn gặp chính là Phan Dương Bình.
Trần Nghị Khiêm là người cao lớn, quyền thuật thiên về sức mạnh. Hai người đã vài lần thử sức, nhưng bất phân thắng bại. Sau những trận tỉ thí ấy, khâm phục về nội công của người đồng môn, Trần sư phụ đã nhờ Phan Dương Bình chỉ giáo.
Lão võ sư Phan Dương Bình về sau cũng có nhiều đệ tử, không chỉ ở trong nước mà còn ở nhiều nơi trên thế giới. Họ là những người ngưỡng mộ Vịnh Xuân nên tìm về Hà Nội, trong đó có cả những người đã thách đấu với ông.

Từ cao đồ Vịnh Xuân đến huyền thoại Việt võ đạo


Sau khi được thầy Tế Công truyền thụ những tinh hoa của Vịnh Xuân quyền, Phan Dương Bình tiếp tục tập luyện các công phu Thiếu lâm Hồng gia từ võ sư Chung Cảnh Vân – một người bạn thân của thầy Tế Công.
Nhưng giống như một cánh chim không biết mỏi trên bầu trời võ thuật, muốn khám phá thêm những tinh tuý võ học của các môn phái khác, Phan Dương Bình quyết định bôn ba tiếp trên con đường tầm sư học đạo.
Lúc này ở Hà Nội, danh tiếng của võ sư Nguyễn Lộc, sáng tổ môn phái Vovinam - Việt võ đạo đang nổi lên như cồn.
Vovinam – Việt võ đạo được sáng tổ Nguyễn Lộc sáng lập dựa trên môn võ vật cùng các môn võ cổ truyền của Việt Nam, chắt lọc những tinh hoa của võ thuật trên thế giới, chính thức ra đời năm 1938.
Lão võ sư Phan Dương Bình đã tìm hiểu, thấy tinh thần của Vovinam và của võ sư Nguyễn Lộc rất phù hợp với mình, lập tức ông khăn gói tìm đến võ đường của cụ Nguyễn Lộc để thọ giáo và học hỏi.
Ngay buổi đầu gặp gỡ, sáng tổ Nguyễn Lộc đã vô cùng ấn tượng và mến mộ Phan Dương Bình ở khí chất và tinh thần ham học hỏi.

Lão võ sư Phan Dương Bình viết cả sách về Vịnh xuân quyền
Thấy ông đã có căn bản, quyền cước thì vô cùng uyển chuyển lại mạnh mẽ, võ sư Nguyễn Lộc đã rất ngưỡng mộ và mời ông lưu lại ngay tại nhà mình để phụ trách việc trợ giảng.
Võ sư Nguyễn Lộc hơn Phan Dương Bình 18 tuổi, tuy danh nghĩa là thầy trò nhưng do đồng chí hướng, lại rất hợp nhau nên hai người coi nhau như huynh đệ một nhà.
Khoảng đầu năm 1953, khi phong trào Vovinam đang rất sôi nổi tại mảnh đất thủ đô, có rất nhiều võ sĩ đã tìm đến để thách đấu, trong đó có hai anh em võ sư nổi tiếng ở Hồng Kông là Vương Bang Phu, Vương Bang Dân.
Trong hai anh em thì Vương Bang Phu sức khoẻ phi thường, được ví như đại lực sĩ có thể vật ngã cả con bò mộng mà gương mặt vẫn thản nhiên không hề biến sắc.
Người em Vương Bang Dân thì thân thủ nhanh nhẹn, quyền thuật biến ảo khôn lường. Tại Hồng Kông, suốt gần chục năm, hai anh em thượng đài mà vẫn chưa tìm ra đối thủ.
Đến Hà Nội, hai anh em họ Vương đã dùng kế khích tướng khi loan tin rằng, họ vừa đánh gục thần tượng của thanh niên thủ đô - võ sư Nguyễn Lộc.
Tin ấy truyền đi khắp mọi nơi khiến nhiều người, dù biết là tin vịt vẫn hết sức phẫn nộ vì dám xúc phạm tới võ sư Nguyễn Lộc và môn phái Việt võ đạo.
Vốn là người điềm đạm nên võ sư Nguyễn Lộc chẳng chút bận tâm tới sự hỗn hào của hai võ sĩ ngoại quốc. Tuy thế, các học trò của ông, đặc biệt là Phan Dương Bình thì hết sức bức xúc, đòi rửa nhục cho thầy, cho môn phái.
Sau đó, Phan Dương Bình đã tìm hai anh em họ Vương để nhận lời thách đấu. Thông tin ấy ngay lập tức thành đề tài nóng hổi của báo giới lúc bấy giờ. Dân tình sôi sục, chờ mong đến ngày thượng đài.
Tuy nhiên, chính sự căng thẳng của trận đấu trên đã khiến nhà chức trách lo lắng và ngay lập tức phải can thiệp. Ngay trước ngày thượng đài, võ sư Phan Dương Bình bị chính quyền thực dân Pháp bắt giữ. Kết cục, trận đấu buộc phải hủy bỏ.
Nhưng cũng chính nhờ sự việc cụ Bình bị bắt, khi biết đã đụng chạm đến tinh thần thượng võ của người Việt nên ngay sau đó, hai anh em họ Vương đã viết thư gửi lời xin lỗi chính thức đến ông, đến võ sư Nguyễn Lộc và toàn thể giới võ thuật Hà Nội.
Lời xin lỗi sau đó được đăng tải trên khắp các mặt báo khiến dư luận được một phen hả hê, phấn khích.
Về sau, cùng với võ sư Lê Sáng (Chưởng môn thứ 2 của Việt võ đạo) thì Phan Dương Bình chính là một gương mặt gạo cội, có công lao cực kỳ to lớn trong việc phát dương môn phái rộng rãi trên toàn thế giới như ngày nay.

theo Trí Thức Trẻ

Người phát ngôn Bộ Ngoại giao trẻ nhất Việt Nam

Người phát ngôn BNG VN Lê Hải Bình còn là phó Tổng thư ký Liên đoàn Vovinam Việt Nam phụ trách khu vực phía Bắc và Tổng thư ký Liên đoàn Vovinam Hà Nội

37 tuổi được bổ nhiệm làm người phát ngôn Bộ Ngoại giao, ông Lê Hải Bình còn là một võ sư, mỗi tuần đi dạy võ 4 buổi tối...                   


* Được bổ nhiệm làm người phát ngôn Bộ Ngoại giao khi 37 tuổi, anh là người trẻ nhất trong số những người từng giữ vị trí này?
- Khi được bổ nhiệm, báo chí viết rằng tôi là người trẻ nhất, có tờ báo đã dẫn lại danh sách những người từng giữ vị trí này và chia ra số tuổi trung bình thì tôi mới biết rằng mình cũng khá trẻ.

* Mười năm trước, ở tuổi 27 anh đã là thư ký của Bộ trưởng Nguyễn Dy Niên, rồi sau đó ở tuổi 31, khi đang làm thư ký cho Phó thủ tướng - Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Phạm Gia Khiêm, anh được bổ nhiệm phó vụ trưởng, lúc ấy nhiều người đồn rằng anh thuộc diện con ông cháu cha nên mới được cất nhắc sớm thế. Xin hỏi anh đã vào Bộ Ngoại giao bằng cách nào?
- Tôi lớn lên và học tập ở Nha Trang nhưng quyết tâm thi vào Học viện Quan hệ quốc tế ở Hà Nội. Rồi tôi thi đỗ vào Bộ Ngoại giao, vì sự quyết tâm và duyên may chứ không phải là quan hệ hay nhờ vả gì. Còn nói rằng tôi có phải con ông cháu cha không thì tôi nghĩ rằng ai trên đời này cũng phải là con của người nào đó và cháu của một ai đó. Ý tôi muốn nói đến cái mơ ước, đam mê, lý tưởng của mình thì thật sự do ông bà, bố mẹ xây dựng, bồi đắp cho. Ông ngoại tôi không làm việc trong Bộ Ngoại giao nhưng từng có công việc liên quan đến ngoại giao, đó là khi ông giữ nhiệm vụ phó trưởng đoàn đàm phán Paris về VN (giai đoạn 1968-1973). Những câu chuyện liên quan đến cuộc đời làm cách mạng, làm ngoại giao của ông đã hình thành cho tôi một lý tưởng, ước mơ và con đường đi.

Ông Lê Hải Bình trên cương vị người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam

* Trong thực tế có những tình huống cụ thể, vấn đề đối ngoại cụ thể có khoảng cách giữa cách xử lý chính thức với mong muốn người dân nên phần nào gây bức xúc trong dư luận, anh nghĩ gì về điều này?
- Tôi tin rằng mọi người VN, bất kể giữ vị trí nào trong cơ quan nhà nước hay người dân bình thường, đều có chung mong muốn đất nước phát triển mạnh mẽ, hùng cường, không bị thế lực nào bắt nạt. Nhưng thực tiễn cũng có lúc xảy ra tình huống như bạn nói, đó là một thực tế buộc chúng ta phải chấp nhận, dù không mong muốn.
Khi thực thi nhiệm vụ, phát ngôn chính thức lập trường đối ngoại thì người làm công vụ phải cân đo đong đếm, thật sự tỉnh táo, cân nhắc trước sau, bảo đảm giữ vững lợi ích quốc gia. Mà việc duy trì môi trường hòa bình, ổn định cũng là lợi ích quốc gia.
Tôi nghĩ trong phạm trù yêu nước, không có khoảng cách giữa nhà nước và nhân dân. Có thể coi cả dân tộc là một thể thống nhất, là một con người.
Con người ấy có gia thế vinh quang, có ý chí, có phẩm chất và năng lực. Qua thăng trầm lịch sử, hiện giờ gia cảnh đang còn nghèo, đối mặt với hoàn cảnh xung quanh phức tạp, con người ấy chỉ có một con đường là kiên nhẫn, nhẫn nhịn để học tập, rèn luyện, làm lụng để vươn lên.
Trong quá trình ấy, có lúc bị người này, người kia chèn ép, trái tim thì sục sôi muốn phản ứng mạnh mẽ, nhưng khối óc thì nghĩ về tương lai để kiềm chế, nhẫn nhịn, để có cách ứng xử phù hợp. Tôi nghĩ một cách hình tượng như vậy thôi.
Với vị trí của một người phát ngôn, tôi mong có sự cảm thông, chia sẻ trong những tình huống nhất định. Còn về mặt ý thức, tình cảm thì mình vẫn là người dân Việt, cũng dòng máu ấy, trái tim ấy, sự sục sôi ấy.
* Anh còn là một võ sư, thầy dạy võ, tổng thư ký Liên đoàn Vovinam Hà Nội, võ thuật có ý nghĩa thế nào trong cuộc sống của anh?
- Võ là một phần rất quan trọng trong cuộc sống của tôi. Tôi mê võ thuật và tập từ năm 12 tuổi, cũng đã tập qua nhiều môn võ trước khi gắn bó với vovinam.
Tôi gắn bó với vovinam vì trước hết đây là môn võ chú trọng dạy võ đi liền với dạy đạo, có giá trị quy tụ và giáo dục thanh niên rất tốt. Vovinam có thế mạnh riêng trong việc truyền bá văn hóa VN ra nước ngoài, có chân rết ở khắp thế giới nên khi lập liên đoàn Đông Nam Á, liên đoàn châu Á, châu Âu, châu Phi... đều không gặp nhiều khó khăn.
Tôi đã dạy võ được gần mười năm, cũng đã dạy khắp nơi ở Hà Nội, số lượng học trò đến giờ chắc cũng hơn nghìn. Câu lạc bộ chính ở Học viện Ngoại giao thường xuyên có khoảng 100 võ sinh luyện tập.
Tôi không thu học phí, và đội ngũ huấn luyện viên do tôi xây dựng cũng theo đúng tôn chỉ mình học võ để dạy lại cho người khác chứ không bán võ...
Bên cạnh những chuyến đi phục vụ lãnh đạo cấp cao trong bang giao quốc tế, áo trắng cổ cồn, thì những chuyến đi cùng các em võ sinh nằm lăn lóc trên ghế cứng tàu hỏa, đối với tôi đều mang lại những giây phút hạnh phúc. Đôi khi tôi vẫn nghĩ đơn giản rằng nếu sự nghiệp không thành công thì mình về dạy võ cũng rất thoải mái.

... và khi là một người thầy dạy võ (bên trái)
* Tiếp xúc nhiều với các võ sinh, anh nghĩ gì về các bạn trẻ ngày nay?
- Nếu không đi công tác nước ngoài thì đều đặn bốn buổi tối mỗi tuần tôi đi dạy võ. Mong muốn của tôi là qua tập võ, các em võ sinh hiểu được lịch sử, biết về đất nước mình, từ đó tôn thêm lòng yêu nước với những điều rất cụ thể.
Hằng năm câu lạc bộ tổ chức khoảng hai chuyến đi hành hương về các địa chỉ lịch sử như thành cổ Quảng Trị, nghĩa trang Trường Sơn, đi thăm khu an dưỡng thương bệnh binh nặng ở Thuận Thành, ra đảo Lý Sơn, đảo Cồn Cỏ, đến các đồn biên phòng để giao lưu với bộ đội...
Như từng bộc bạch khi được bổ nhiệm, tôi tin thế hệ trẻ ngày nay vẫn luôn yêu nước, đủ lý tưởng, đủ trăn trở và đủ cầu thị. Vấn đề là có những đường hướng phù hợp để lôi cuốn họ, rèn luyện họ.
Xin tặng bạn đọc báo Tuổi Trẻ một đoạn trong bài thơ tôi viết khi cùng các em võ sinh ra thăm đảo Lý Sơn, lúc đó tôi cũng vừa điTrường Sa về, chúng tôi đã bật khóc khi hát Quốc ca dưới chân tượng đài đội hùng binh Hoàng Sa:

... Ôi đêm nay Lý Sơn đẹp lạ thường
Ru em ngủ yên bằng lời sóng nước
Rồi sẽ có nhiều đêm thao thức
Sống thế nào cho Tổ quốc hôm nay
Để “Bản quốc hải cương” vững chãi xứ này
Hồn dân Việt ngàn năm tươi sáng mãi.

theo Tuổi trẻ

"Quốc võ" Việt Nam triệt hạ đối thủ trong chớp mắt


Là “Quốc võ” của Việt Nam, Việt võ đạo - Vovinam sở hữu nhiều sát chiêu có thể khiến đối thủ gục ngã trong chớp mắt.

Đòn chân tấn công


Đây được coi là “đặc sản” nổi bật nhất của Vovinam.
Tuy nhiên khả năng áp dụng ngoài thực chiến khó hơn so với các kỹ thuật phản đòn và khóa gỡ (đề cập ở dưới), đòi hỏi người thực hiện phải tập luyện một cách cực kỳ thuần thục và linh hoạt.
Hệ thống đòn chân tấn công của Vovinam chia làm 21 chiêu, thực chất là dùng chân để tấn công vào điểm yếu hoặc quật ngã đối phương.

Vovinam có nhiều đòn chân đẹp mắt 
Đòn chân có thể dùng để đánh vào khớp cổ chân, khớp gối, bụng, mặt, gáy hoặc kẹp cổ để quật ngã đối thủ.
Nhìn chung các đòn chân của Vovinam bao gồm cả ưu và khuyết điểm. Ưu điểm rõ ràng nhất chính là tính chất bất ngờ và tạo ra lực tác động mạnh.
Tuy nhiên nhược điểm lại là khó thực hiện và trong thực tế có thể sẽ trở thành “con dao hai lưỡi” nếu không thực hiện thành công.
Giả sử nếu bay người lên kẹp cổ đối phương mà… trượt thì rất dễ tạo cơ hội cho đối phương thực hiện các đòn phản công.

Vật và chỏ


Nhờ tính hiệu quả, vận dụng vào thực chiến tốt nên Vovinam ngày càng được đào tạo một cách rất bài bản ở các lực lượng vũ trang Việt Nam (quân đội và cảnh sát).
Trong đó đoàn Vovinam Quân đội được đánh giá rất mạnh trên cả nước.
Vật và chỏ là hai vũ khí được đánh giá rất lợi hại của Vovinam. Theo nhiều nhà nghiên cứu võ thuật, Vovinam có vật hiệu quả như Judo và chỏ như Muay Thái.
Mặc dù có bắt nguồn từ vật cổ truyền nhưng vật trong Vovinam được đúc kết và phát triển đi kèm với một số thế võ để trở nên “hiểm” hơn.
Thông thường khi luyện tập, các võ sinh sẽ được tập các thế vật riêng biệt sau đó tập ghép lại thành những bài đối luyện.
Trong khi đó các đòn đánh bằng cùi chỏ của Vovinam cũng rất đa dạng. Thông thường các võ sinh mới nhập môn đã bắt đầu được học về các thế chỏ (được tổng hợp thành bộ chỏ).
Các đòn đánh chỏ của Vovinam thường tấn công vào những vùng “nhạy cảm” và dễ tổn thương của đối thủ như thái dương, mặt, yếu hầu, cằm, hay đỉnh đầu…
Do tính chất sát thương cao của các đòn chỏ nên giống với Muay Thái, đòn này hoàn toàn bị cấm trong thi đấu thể thao.
Tuy nhiên nếu áp dụng ngoài thực chiến thì đây lại là đòn mang lại hiệu quả rất lớn.
Vật trong Việt võ đạo

Hệ thống phản đòn


Nhiều người lầm tưởng rằng, Vovinam – Việt võ đạo là môn thiên về biểu diễn.
Nhưng thực tế lại hoàn toàn khác khi đây là môn võ được đánh giá rất cao ở khả năng thực chiến với rất nhiều đòn hiểm.
Trong đó, phải kể tới một hệ thống phản đòn cực kỳ hiệu quả. Phản đòn của Vovinam được chia làm 3 cấp độ, từ dễ đến khó.
Có hàng chục các kỹ thuật phản đấm, phản đòn đá, đạp, phản đòn khi đối phương dùng vũ khí…

Phản đòn đấm trong Vovinam
Hệ thống phản đòn của Vovinam thực tế không quá khó tập, có thể áp dụng cho tất cả mọi người, không phân biệt giới tính, độ tuổi và thể trạng sức khỏe.
Từ một em nhỏ đến một cụ già hoàn toàn có thể áp dụng các chiêu thức phản đòn của Vovinam.
Hệ thống này bắt nguồn từ nguyên lý liên hoàn của môn phái. Một đòn thế Vovinam tung ra luôn có tối thiểu 3 động tác theo nguyên tắc “một phát triển thành ba”.
Giả sử, muốn phản đòn đấm thẳng tay phải của đối phương, võ sinh sẽ bước chân trái sang bên trái cùng lúc dùng tay phải gạt tay đấm đối phương để tránh né.
Sau đó phản công bằng cách dùng tay trái chém vào mắt, mặt hay yết hầu và kết thúc bằng cú đấm thấp tay phải vào bụng đối phương.
Hoặc muốn phản lại đòn đá tạt, ta chủ động xoay người, đan chéo chân và dùng hai tay để bắt chân đối phương, sau đó thực hiện đòn “quét chém triệt” sở trường của môn phái.


Phản đòn chống vũ khí trong Việt võ đạo
Nói chung, có thể đó là những động tác liên hoàn bằng tay (chém, xỉa, đấm, bật, chỏ…), hay bằng chân (đá, đạp, quét, cài, móc…), hoặc đòn tay kết hợp với đòn chân (chém quét, triệt ngã…).
Lối ra đòn này nhằm tạo lợi thế khi tự vệ và chiến đấu, phù hợp với thể trạng nhỏ bé nhưng nhanh lẹ và linh hoạt của người Việt Nam.
Đồng thời đây cũng là biện pháp đề phòng trường hợp 1 hoặc 2 đòn ban đầu đánh chưa trúng đích.
Phản đòn của Vovinam được đánh giá rất thực chiến và nếu thực hiện đúng kỹ thuật và đủ lực, hoàn toàn có thể gây ra những chấn thương rất nặng cho đối thủ.

Khóa gỡ


Không giống các môn phái cổ truyền khác, Vovinam bao gồm hẳn một hệ thống các kỹ thuật khóa gỡ. Đó là những chiêu thức hóa giải và phản công khi bị đối phương khống chế.
Tương tự như hệ thống phản đòn, khóa gỡ cũng được chia làm 3 cấp độ tùy theo trình độ của từng học viên và cũng không quá khó để áp dụng ngoài thực chiến.
Thông thường ngay khi nắm vững các kỹ thuật căn bản (tấn, đấm, đá, té ngã…), các môn sinh Vovinam sẽ được tập luyện các kỹ thuật khóa gỡ (khi bị đối phương thực hiện các động tác khống chế như nắm tóc, nắm áo, nắm tay, bóp cổ, ôm ngang…).
Để thực hiện một đòn khóa gỡ, giả sử khi bị đối phương bóp cổ từ phía sau, ta thực hiện hóa giải và phản công bằng cách:
Bước chân phải ra sau gài phía sau chân trái đối phương; tay phải đưa lên cao, cúi đầu và xoay người sang bên phải đồng thời chém mạnh tay xuống về hướng trái cho 2 tay đối phương bật ra.
Chân trái đứng trụ, đá chém tay phải chân phải (chém vào cổ và đá quét vào gót chân trái đối phương)…
Nhìn chung các đòn khóa gỡ tuy nhìn không hề đẹp mắt nhưng lại hiệu quả, có một số điểm khá giống với một số chiêu thức của các môn võ của phương Tây.

 Lê Sơn